Sống chậm

ĐẤT NƯỚC MÌNH KHÔNG NGỘ ĐÂU EM .

27/04/2022 ,17:23

Đất nước mình chẳng ngộ đâu em Bốn ngàn năm vẫn rạng ngời trang sử Lớp lớp ông cha vẫn ra trận hiên ngang Là cô giáo em sẽ hiểu rõ hơn anh

 

Chữ Sát Thát in sâu vào da thịt
Chỉ đánh thôi đâu nhân nhượng cầu hòa
Bài thơ em đau nhói trái tim anh
Nó bôi xóa những trang vàng sử Việt
Có bao giờ em tự hỏi chính mình
Em đến lớp để lại gì trong lòng trẻ ?
Những câu thơ than , lời oán non sông
Em đã làm được gì cho Tổ Quốc ?
Em hiểu gì qua bức ảnh anh đăng
Hơn chín mươi cân trên đôi vai gầy mảnh khảnh
Trọng lượng gấp hai cơ thể mỏng manh
Anh muốn nói với em điều giản đơn nhất
Núi sông này em định giá bao nhiêu ?
Đo được không em tính thử xem nào
Định giá được không hai từ Giải Phóng ?
Có xương máu ba anh và bao người lính trẻ
Mất mát đau thương trùm lên thôn xóm
Mẹ mất con , vợ mất chồng ngất lịm
Bao đứa con trong mơ gọi tiếng bố ơi
Bao nấm mộ vẫn chưa thể tìm tên
Bao mẹ già không còn chờ được nữa ...
Em nói đi em trả lời anh đi
Cái bánh chưng xanh trong thơ em viết
Dâng cúng vua Hùng em nghĩ nó nhỏ nhen ?
Em nghĩ coi lớp cha ông ngã xuống
Cho con em vui bước đến giảng đường
Là máu , là xương là màu đỏ Quốc kỳ
Em có biết bao vết chân tròn trên cát
Chân họ đâu ? Em trả lời giùm anh
Những hộp sọ vẫn còn gim mảnh đạn
Những vết thương năm tháng chẳng lành .
Đất nước mình không ngộ đâu em
Vẫn vươn mình với bao điều kỳ vĩ
Những công trình cao ngút tận trời cao
Những người thợ vẫn cười tươi rạng rỡ
Không than vãn , kêu khóc như em
Những người lính vẫn ngày đêm luyện tập
Dẫu đổ mồ hôi Tổ Quốc chẳng bất ngờ
Những y bác sỹ vẫn ngày đêm chiến đấu
Không để cúm Tàu hủy diệt nhân dân
Tỉnh lại đi trong cơn mê tăm tối
Dừng lại đi câu viết giết lòng dân
Hãy nhớ lấy non sông này gấm vóc
Có máu ba anh đổ xuống rừng Trường Sơn .
Minh Hoàng
Hình ảnh nữ anh hùng Ngô Thị Tuyển
ST.