Sống chậm

THẾ NÀO LÀ QUÁ SỨC?

30/03/2022 ,17:35

Kiu hấp của bố... Bây giờ bố con mình cùng tìm hiểu thế nào quá sức nhé... Điều này vô cùng quan trọng, nếu kiểm soát tốt điều này thì cuộc sống của bố con mình sẽ rất dễ chịu ...để kiểm soát tốt thì việc đầu tiên là phải hiểu rõ về nó... Quá sức rất dễ hiểu con gái nhỉ, tựa như con nhấc một vật nặng quá khả năng thể lực của con, nên nó gây ra mệt nhọc, khó chịu, đau đớn, thậm trí chấn thương...

 

Đơn giản vậy, ai cũng cảm nhận thế, ai cũng từng trải nghiệm cảm giác này... nhưng đó mới chỉ là việc quá sức vật lý, điều bố muốn cùng con tìm hiểu là sự quá sức trong tâm hồn...
Con gái ạ, nguyên nhân của việc quá sức là lòng tham, ai cũng có tính cách không hay này: tiền nhiều, danh vọng nhiều, nhiều chức tước...cái gì cũng muốn nhiều dù bản thân không cần nhiều đến thế - đấy là lòng tham!
Chính bố đã trải nghiệm sự quá sức vì tham lam mà suýt mất mạng đấy con gái ạ!
... Hồi ấy bố cũng bằng tuổi con bây giờ, tuổi mới lớn nên cái gì cũng muốn nhiều, cứ tưởng mình vô cùng khoẻ mạnh... Hôm ấy bố thồ quặng măng - gan sang Trung Quốc để bán, thời ấy quê mình vừa trải qua chiến tranh với giặc Tàu nên nghèo lắm! Việc đào quặng măng - gan sang TQ bán là để kiếm gạo ăn mỗi ngày... Bố đã làm công việc đó gần hai năm, mỗi chuyến bố dùng xe đạp tự chế thồ được 100kg - với trọng lượng này bố đẩy xe đi phăm phăm hơn 20km mà chả thấy mệt gì mấy... Mỗi chuyến như thế bố kiếm được 200k, sau đó mua gạo, mì... hết 150k, còn 50k thì của riêng mình...
Nhưng cũng từ đó, lòng tham bố lớn dần, bố muốn mua riêng cho mình một bộ quần áo bò, nhưng giá của nó lên tới 120k, vì thế bố phải thồ cỡ 3 chuyến mới đủ mua... thế là bố sốt ruột, muốn có nó ngay, càng sớm càng tốt vì bố muốn khoe khoang với đám bạn gái trong bản...
Và bố đã đánh liều một chuyến quặng với 150kg, ban đầu do đường đi còn bằng phẳng, khá dễ đi, lòng bốn vui phơi phới, miệng huýt sáo, mắt long lanh vì cứ nghĩ đến bộ cánh mới cóng, xanh mướt, thơm lừng... Nhưng đến gần trưa thì đường đèo dốc, lại nắng gắt... bố bắt đầu mệt, dù vậy vẫn cố - cứ cố - cố hết cỡ vì tham!
Đến con đèo cuối cùng thì bố không lên được nữa, cái xe đổ uỳnh, không tài nào nhấc được... lại thêm đói bụng, hoa mắt, chóng mặt... đến độ lịm đi lúc nào không biết...
Bố tỉnh lại vì một bác cũng thồ quặng đi qua, bác ấy vẩy nước vào mặt bố, lôi bố vào hốc đá cho mát... rồi còn cho bố ăn cơm nắm với cá mắm...
Mãi rồi bố cũng tỉnh, buộc phải bỏ bớt 50kg quặng vào hốc đá...rồi sau đó mới đủ sức thồ qua con đèo...
Con thấy đấy, nếu bố không may mắn gặp được bác "đồng nghiệp" tốt bụng thì toi mạng như thường, vì 50kg mà suýt bỏ cả tuổi thanh xuân tươi đẹp có đáng không con nhỉ...
Cũng từ đó, bố biết điều chỉnh sức lực của mình và sau này, làm bất cứ việc gì bố cũng nhớ tới câu chuyện đó - nó nhắc nhở bố rằng, đừng tham lam vì năng lượng này vô cùng nguy hiểm!
Vì thế các cụ nhà ta mới có câu "Chết vì tham".
Nhớ nhé con gái hấp của bố, làm gì cũng hãy lựa sức của mình - cái gọi là vừa sức, thế thì sự dễ chịu sẽ tự đến với con!

Sưu tầm.