Sống chậm

XIN ĐỪNG BẮT CÁ LEO CÂY

08/07/2020 ,13:36

Có một chàng trai, tính tình hơi chậm, vừa tốt nghiệp đại học, cha mẹ đã tìm và cưới về cho anh một người vợ. Sau khi kết hôn, anh xin vào dạy học tại một trường tiểu học trong làng. Vì không có kinh nghiệm, nên chưa đầy một tuần anh đã bị học sinh tẩy chay, vì thế anh bị sa thải.

Trở về nhà, anh vô cùng buồn bã, nghĩ tới bản thân và số phận của mình, mặc dù đã cố gắng hết sức, nhưng anh vẫn không thể ngăn được hai dòng nước mắt. Lúc ấy, người vợ anh nhẹ nhàng bước tới, khẽ khàng lau nước mắt cho anh và an ủi nói: “Những việc không vừa ý mình thì có đầy ra đó, cũng có người thì trút ra được, những lại cũng có người không trút ra được, tại sao anh lại phải buồn bã và suy nghĩ nhiều quá như vậy, đâu đó ngoài kia vẫn đang có rất nhiều công việc thích hợp hơn đang chờ anh kia mà”.

Sau đó, anh lại tìm được một công việc mới, nhưng chỉ được mấy ngày, anh lại bị ông chủ đuổi về, vì anh làm việc quá chậm.

Khi biết được câu chuyện, vợ anh nhỏ nhẹ: “Động tác luôn có nhanh có chậm, người ta đã làm việc nhiều năm như vậy rồi, còn anh, từ trước đến nay mới chỉ là một học sinh hàng ngày đọc sách, ôn bài, làm sao anh đã có thể nhanh như họ được chứ?”.

Cứ như thế, anh lại tiếp tục trải qua rất nhiều công việc, nhưng lần nào cũng thế, phần lớn là phải nghỉ việc giữa chừng.

Thế nhưng, cứ mỗi lần anh chán nản thất vọng trở về, thì người vợ lại luôn luôn ân cần và an ủi anh và chưa bao giờ than trách anh dù chỉ một câu.

Tận đến lúc hơn 30 tuổi, nhờ vào khả năng thiên phú về ngôn ngữ, anh đã được làm trợ giảng tại một trường khuyết tật. Sau khi có kinh nghiệm, tự anh cũng đã xây dựng được một trường khuyết tật và chỉ sau một thời gian, anh đã xây dựng được rất nhiều các phân hiệu tương tự tại các thành phố khác.

Cũng từ đó, anh trở thành ông chủ sở hữu rất nhiều tài sản.

Đến tận lúc này, khi đã thực sự công thành danh toại, anh mới dám hỏi vợ anh rằng: “Tại sao cứ mỗi khi anh cảm thấy tiền đồ hoàn toàn vô vọng, thì em lại luôn ở bên và có lòng tin tốt đẹp đối với anh như vậy?”

Nghe xong, vợ anh chỉ trả lời mộc mạc, đơn giản: “Nếu một mảnh đất, không phù hợp cho việc trồng lúa mạch, thì người ta có thể trồng thử đậu; nếu đậu cũng không thích hợp, có thể thử trồng dưa leo; nếu cả dưa leo cũng không được…thì cứ rải lên đó một ít kiều mạch, chắc chắn sẽ tới một ngày rồi kiểu gì thì chúng cũng phải nở hoa thôi mà.

Bởi vì, ở bất cứ một mảnh đất nào, thì cũng sẽ luôn có một loại giống cây thích hợp với nó, nếu đủ kiên nhẫn để tìm ra được, thì chắc chắn cũng sẽ đến ngày được thu hoạch thành quả trên mảnh đất đó thôi”❤️

Bạn chắc chắn không phải là người vô dụng, có chăng chỉ là vì bạn đã chưa thực sự cố gắng, và chưa tìm được một vị trí công việc phù hợp để cho bạn phát triển mà thôi.

ĐLam sưu tầm