Triệu phú môi giới bất động sản

Thoát họng súng máy ở Tây Ban Nha trước khi thành doanh nhân nhà đất tại Anh

28/07/2020 ,00:39

Jack Petchey là doanh nhân bất động sản, nhà từ thiện có tiếng ở Anh. Ở tuổi 95, ông vẫn không từ bỏ thói quen làm việc. “Đi cạnh những nòng súng máy lăm lăm chĩa vào mình, tôi đã tưởng tưởng ta viễn cảnh bị tống vào tù, hoặc thậm chí còn tệ hơn thế”, theo Jack Petchey. Trong suốt sự nghiệp kéo dài hơn 7 thập kỷ, kể từ khi chỉ là một người lái taxi cho đến lúc nắm trong tay cả một doanh nghiệp bất động sản có giá trị lên tới 550 triệu bảng Anh (GBP), doanh nhân này cho biết vụ bắt giữ của ông tại Bồ Đào Nha chính là khoảnh khắc tồi tệ không thể nào quên được.

Đó là năm 1974 khi ông đang tham gia xây dựng một khu phức hợp nghỉ dưỡng tại Algarve, một chiếc xe quân đội sở tại bất ngờ xuất hiện. Họ nghi ngờ đây là nơi “ẩn náu” của các nhà đầu tư nước ngoài và đó cũng chính là lý do ông phải hầu tòa cho dù lúc đó là 1h với cáo buộc vi phạm các quy định về ngoại hối.

“May mắn thay, tôi đã giữ bình tĩnh và được bảo lãnh tại ngoại ngay sau đó. Vụ án của tôi cũng được bãi nại sau 2 năm”, ông cho biết.

Jack Petchey

Jack Petchey được phong tước hầu vì những cống hiến cho thế hệ trẻ năm 2015. Ảnh: Jack Petchey Foundation.

'Tôi biết chúng tôi chẳng khá giả gì'

Vào thời điểm đó, ông đang thẳng tiến trên con đường gây dựng khối tài sản cho bản thân nhưng xuất phát điểm lại hết sức khiêm tốn.

Sinh năm 1925, những năm tháng tuổi thơ của ông gắn liền với khu vực Manor Park, phía đông thủ đô London. Ông sống trong căn hộ chỉ có một phòng duy nhất, phòng vệ sinh phải đặt ở phía ngoài. Bồn tắm của gia đình được treo trên hàng rào phía ngoài ngôi nhà. Mỗi thứ Sáu, gia đình ông lại mang chiếc bồn tắm đó vào trong nhà để phục vụ việc tắm rửa của các thành viên.

Điều ông nhớ rõ nhất về tuổi thơ chính là những ngày tháng vô cùng vui vẻ. “Chúng tôi chơi trên  những con phố, gõ cửa nhà hàng xóm và chạy biến đi. Chúng tôi thậm chí còn dán keo những đồng tiền xu xuống mặt vỉa hè và thích thú nhìn những người qua đường cố gắng lượm đồng xu đó”.

“Chúng tôi không nghĩ mình là con nhà nghèo nhưng chúng tôi ý thức được gia đình mình cũng chẳng khá giả”.

Dù là một người luôn lên tiếng ủng hộ nền giáo dục, ông lại không hề hứng thú với chuyện học hành khi còn trẻ. Ông bỏ học năm 13 tuổi và kiếm một công việc văn phòng sau đó. Sau khi chiến tranh nổ ra năm 1939, ông tham gia quân đội và cuối cùng tình nguyện đăng ký gia nhập hải quân hoàng gia khi vừa bước sang tuổi 17.

Ông được chọn để đào tao lên sĩ quan nhưng không may, ông không vượt qua được vòng tuyển chọn cuối cùng. Điều ấm ức ở đây là một người theo học tại trường Eton đã được chọn, theo ý kiến của ông, người đó thiếu kỹ năng lãnh đạo và “yếu đuối” vì luôn cần được bảo vệ khi bị trêu chọc.

Sự việc này chỉ khiến ông cảm thấy thêm quyết tâm, phẩm chất theo ông đóng góp phần lớn vào thành công ngày hôm nay. Ông được chuyển sang lực lượng không quân và trở thành kỹ sư máy bay chiến đấu.

Khi xuất ngũ, ông trở lại với công việc văn phòng trước đó nhưng luôn cảm thấy nhàm chán sau những “trải nghiệm có một không hai trong thời chiến”. Và đó lại là một động lực thúc đẩy ông tiến về phía trước.

“Tôi tham vọng, do đó, tôi đề xuất xin được đào tạo để trở thành lãnh đạo. Nhưng giám đốc nhân sự lại thông báo rằng tôi không phải là 'mảnh ghép' hoàn hảo cho vị trí đó”.

Vô cùng tức giận, ông lập tức nộp đơn xin nghỉ việc nhưng biết mình vẫn cần tiền để trang trải cuộc sống, ít nhất là tiền thuê nhà và tiền nội trợ mà ông nợ mẹ. Do đó, ông dùng số tiền 48 GBP trợ cấp nghỉ việc và toàn bộ tiền tiết kiệm mua một xe hơi cũ và bắt đầu chạy taxi kiếm tiền, chuyên đưa đón nhân viên làm việc tại các cảng sông trong thành phố London.

Cuối cùng, ông có đủ tiền để mua thêm một xe hơi mới, tiếp theo là mở văn phòng chuyên cho thuê xe vào năm 1948.

“Sau đó, tôi nhận ra rằng bán xe hơi có lợi nhuận rất cao”, ông cho biết. “Thế nên, tôi mua lại một đại lý ôtô. Qua một khoảng thời gian, tôi thấy rằng lợi nhuận thu về từ việc bán xe hơi này còn cao hơn nhiều so với tôi từng nghĩ”.

Sir Jack's first car hire office in East London

Văn phòng cho thuê xe đầu tiên của Jack ở đông London. Ảnh: Yahoo News.

Đó chính là khởi đầu cho sự nghiệp bất động sản, lĩnh vực đại diện cho tham vọng không bỏ lỡ cơ hội của ông, cho dù điều đó đồng nghĩa với nhiều rủi ro hơn.

Sau khi gần phá sản vào năm 1974, thời điểm giá trị bất động sản sụt giá nghiêm trọng, ông trở thành người tiên phong trong xu hướng mua bán bất động sản nghĩ dưỡng tại châu Âu, trong đó, mọi người sẽ mua lại cổ phần của các bất động sản nghỉ dưỡng, cho phép họ sử dụng bất động sản đó vào những thời điểm nhất định trong năm.

Ông giới thiệu mô hình khu phức hợp nghỉ dưỡng riêng tại Algarve vào những năm 1980 và cũng theo đuổi các dự án bất động sản nghỉ dưỡng tại Anh, nơi ông luôn lên tiếng bảo vệ loại hình kinh doanh này khỏi những lời chỉ trích.

Không phải khoản đầu tư nào của ông cũng diễn ra thuận lợi. Ông mua lại câu lạc bộ bóng đá Watford từ danh ca Elton John vào năm 1990, nhưng sau đó bán lại đội bóng này cho chủ cũ vào năm 1996, trong bối cảnh đội bóng nhận về rất nhiều chỉ trích vì thi đấu tệ hại.

Petchey Holdings đang quản lý một danh mục đầu tư rộng lớn bao gồm các bất động sản công nghiệp và dân cư. Một phần lợi nhuận của công ty, khoảng 9 triệu GBP mỗi năm, được tái đầu tư cho Quỹ Jack Petchey, được coi là thành tựu lớn nhất của ông. Mục tiêu của quỹ là tạo cơ hội cho người trẻ phát triển, và khẩu hiệu của họ là “nếu bạn nghĩ bạn có thể, bạn hoàn toàn có thể”.

Quỹ cung cấp các phần thưởng cho các học sinh xuất sắc, tổ chức các chương trình tình nguyện, bảo trợ các trường học và tài trợ cho các hoạt động hướng đạo sinh.

Aiden Kemp, 15 tuổi, một cậu bé mắc chứng bệnh bại não, là một trong 200.000 trẻ em nhận được sự bảo trợ từ quỹ. Cậu bé đã vượt qua khiếm khuyết của bản thân để giành giải thưởng trong cuộc thi Jack Petchey Speak Out Challenge, nơi các thí sinh phải thuyết trình trước rất nhiều phụ huynh, giáo viên và các bậc phụ huynh.

“Em tự nhủ với bản thân mình rằng em sẽ làm được. Và em đã làm được”, cậu bé chia sẻ.

“Sau đó em cảm thấy tự tin hơn rất nhiều, rằng mình có thể làm bất cứ thứ gì. Em muốn chứng minh cho mọi người thấy rằng cho dù hoàn cảnh, xuất phát điểm của họ là gì, dù là người bình thường hay tàn tật, họ vẫn có thể làm được mọi thứ”.

Trong 21 năm hoạt động, quỹ đã chi 133 triệu GBP cho những đối tượng đủ điều kiện mà quỹ đặt ra.

A recent boys night in: Sir Jack with his son-in-law and grandsons

Jack cùng con rể và các cháu nội. Ảnh: Yahoo News.

Năm nay, Jack bước sang tuổi 95, và cho dù chân không còn đi được nữa, ông vẫn không từ bỏ thói quen làm việc. Chỉ có dịch bệnh Covid-19 mới có thể ngăn ông tới văn phòng của quỹ tại Canary Wharf mỗi ngày.

Cháu nội của ông, Matt Rantell, người được ủy thác vận hành quỹ, tiết lộ ông nội luôn mang một tấm thẻ trong ví với dòng chữ “luôn vui vẻ” ở một mặt và “đừng chỉ trích, phê phán và phàn nàn” ở mặt đối diện.

“Nhiều người nói tôi gặp may trong kinh doanh”, ông chia sẻ. “Tôi lại coi may mắn của tôi đến từ sự gan dạ, vì thành công xuất phát từ việc bạn có đủ sự can đảm để đưa ra một quyết định và tận dụng các cơ hội hay không”.

Với một người luôn lạc quan như ông, vậy có điều gì ông mong muốn mình có thể làm khác đi?

“Nuối tiếc quá khứ không mang lại lợi ích gì. Bạn luôn phải hướng về phía trước. Đó chính là câu trả lời. Tôi có thể tự tin mà nói rằng tôi không nuối tiếc điều gì cả”.

Theo https://ndh.vn/quoc-te/thoat-hong-sung